Pages

Thursday, February 2, 2012

Tây Bắc Du Xuân : Mộc Châu, những cung đường đầy sương:



Chiếc  phi cơ đỗ xuống sân bay Nội Bài lúc 3h45 phút sáng, giọng cô tiếp viên lảnh lót “nhiệt độ bên ngoài là 110C”. Bước xuống điểm hẹn tại bưu điện Hà Đông – rét run cầm cập – 4h30 phút sáng. Đoàn hẹn 5h00, co ro bên góc bưu điện, cái rét hoành hành dữ dội, mặc dù mình đã trang bị 02 lớp quần và 03 lớp áo. Vẫn không ăn thua. Chú tài xế Taxi hỏi mình ái ngại “ anh xuống ở đây àh?”. Chưa bao giờ mà mình lại mong thời gian trôi qua nhanh đến thế. Kim đồng hồ chỉ quá 5h00, vẫn chưa có mống nào tới. Lạnh. Mình lang thang tìm quán cóc ven đường bổ sung tô miến ngang nóng hổi cho ấm bụng. Ngồi xoa tay, húp từng muỗng nước lèo trong cái rét buốt cũng hay ra phết.
Ngày xuất phát không được suông sẻ, một chiếc xe trong đoàn tự nhiên trở chứng chạy được một đoạn lại “tạch tạch tạch” đứng im biểu tình. Sáng mồng 03 Tết, đập cửa các tiệm sửa xe bảo họ dậy khai trương :D. Cuối cùng chiếc xe cũng phải phục tùng sau khi qua hai tiệm sửa chữa. Đường lên Mộc Châu quanh co uốn lượn, bắt đầu cho một kỳ phiêu lưu đáng nhớ!


Tây Bắc đã quyến rũ tôi qua từng tấm hình trên mạng. Hôm nay, được đi giữa núi đồi Tây Bắc, lòng rộn ràng một nỗi háo hức. Chiếc xe lăn bánh trên những cung đường luồn trong những đồi núi nhấp nhô. Trời vẫn lạnh, vẫn rét nhưng vẫn không làm nao lòng kẻ lãng tử thích phiêu bồng, lang bạt.

Lần đầu đến Tây Bắc, lần đầu được mục thị cơm Lam, thứ cơm được nấu trong ống tre, chỉ việc tách vỏ tre ra là có miếng cơm thơm phức. Làm ống cơm Lam chấm muối vừng giữa trời Tây Bắc, lòng khoan khoái chi lạ. Không biết các anh em cùng đoàn có cảm giác như thế nào, nhưng với tôi, đó quả là một sự khởi đầu đầy mê hoặc. Những ống tre xanh tươi, quyện trong khói bếp mờ ảo, ánh lửa le lói. Tôi vội chụp cho mình một kỷ niêm về món ăn đã trở thành thương hiệu này, giữa gian chòi tạm bợ chứ không ở trong những nhà hàng sang trọng đèn đuốc lập lòe, thế mới là chất cơm Lam, giản dị như chính người dân Tây Bắc.


Chuyến du xuân của tôi bắt đầu trong những chặn đường ẩm ướt sương mù. Sương dày đặt mặc dù giữa trưa nắng. Tôi phải hạ ga xuống, chạy chầm chận xuyên qua màn sương ướt lạnh. Không nhìn thấy xe phía trước và phía sau mình, tôi lò mò theo vạch kẻ giữa đường mà tiến từng vòng xe một. Cứ thế, tôi lò mò trong tiết trời lạnh buốt, sương tấp vào mặt ướt đẩm. Những vòng xe lăn đều chậm rãi như đang phiêu linh trong cảnh tiên bồng với những đám mây trắng bồng bềnh những khi lên dốc. Và cũng những cảnh ấy lại cho tôi cảm giác như đi xuống vực sâu thăm thẳm trên những con dốc xuống. Xe vẫn cứ xuống dốc, phía trước mặt chỉ là màu trắng dày đặt của sương mù, xe đi như lao vào vực sâu không đáy. Thấp thỏm, thi vị và miên man... những cảm xúc đan xen lẫn lộn.


Sương mù khiến cho tốc độ di chuyển của đoàn chậm lại. Về đến Mộc Châu khi trời đã xế chiều. Chạy tìm cho mình những luống hoa cải còn sót lại. Nhưng đã trễ. Những cánh đồng hoa cải giờ chỉ còn lại những vạt đất xám xịt. Chợt bắt gặp trên bên đường một góc vườn trắng sáng hoa mận, cái thứ hoa cũng nỗi tiếng ở vùng Tây Bắc này. Những chiếc canon, nikon cùng dương lên; những cô cậu mẫu thùng thình trong đống quần áo đi mưa dày khủng khiếp cũng hí hởn làm dáng. Nhí nhảnh, hồn nhiên. 


Tôi cũng vác chiếc máy ảnh trên vai, đắm chìm với vẻ đẹp đơn sơ của loài hoa này. Những cánh hoa trắng buốt, điểm thêm từng cộng nhụy vàng khẻ rùng mình theo những đợt gió chiều phủ đầy sương lạnh; khoe sắc đón chào mùa xuân mới. Chúng tôi không dừng lại để đến với những đồi chè xanh bạt ngàn hay thưởng thức vị sữa bò nỗi tiếng nơi đây. Mộc Châu - với đoàn chúng tôi - như một điểm dừng chân; đọng lại trong tôi cao nguyên này là những cung đường đầy sương huyền ảo; là những cánh hoa mận trắng xinh xinh rung rinh trong gió chiều lạnh giá.



Kỷ niệm Xuân Tây Bắc 01/2012

2 comments:

  1. uhm, đính chính tý là món cơm lam hôm anh em mình ăn dở ẹc anh à. Khi nào anh đi Sapa chỗ chân núi Hàm Rồng có 1 chị bán cơm lam ngon lắm.

    ReplyDelete
  2. Ghi nhận lại, khi nào đi SaPa phải ghé thưởng thức mới được :)

    ReplyDelete